Phụ Nữ Tám - Phụ nữ thời nay có nên hoàn hảo?
Phụ nữ thời nay dù thành đạt, giữ chức
vụ gì ở cơ quan, ngoài xã hội thì về nhà vẫn phải vén khéo gia đình. Rất
nhiều câu chuyện tình yêu, gia đình rạn nứt, đổ vỡ vì không phải người
phụ nữ nào cũng có thể căng sức cáng đáng, cân bằng cả hai. Số khác nỗ
lực níu giữ đến mức đầu bù tóc rối, quên mất bản thân là ai.
Tiêu chuẩn một người phụ nữ thời nay là như thế nào?
Trên ELLE tháng 7 này, chúng tôi giới
thiệu với bạn đọc một bài viết từ câu chuyện có thật của nhà báo Đan Hà –
người từng giữ mục Tư vấn tâm lý cho rất nhiều tờ báo – hiện đang sinh
sống tại Pháp.
1. Bố tôi là một người tình cảm và tâm lý,
chính vì thế tôi có phần gần gũi với bố hơn mẹ. Ngày còn nhỏ và cả đến
khi đã thành thiếu nữ, không ít lần tôi giận mẹ chỉ bởi mẹ hay “hành
tội” bố. Mẹ tôi, không dịu dàng ngọt ngào, vụng nữ công gia chánh và
cũng chẳng điệu đà chăm chút nhan sắc dù rằng bà là một phụ nữ đẹp. Ấy
vậy nhưng bố tôi lúc nào cũng yêu chiều và có lẽ chỉ có bố mới có thể
chiều được những kiểu vòi vĩnh nhõng nhẽo đôi khi rất tai quái của mẹ.
Có lẽ cũng do gần gũi và thương bố nên từ khi chưa lấy chồng tôi đã tự
nhủ, mình sẽ không như mẹ, mình sẽ là một người phụ nữ đảm đang vén
khéo, yêu chiều chồng con hết mực. Và cũng nhờ từ nhỏ được bà nội rèn
giũa nên tôi đủ tự tin sẽ là một người vợ hiền dâu thảo khi bước về nhà
chồng.
Thế mà nào đã xong. Chồng tôi vốn tính gia trưởng và cục súc, nên mọi việc tôi làm đều phải nhất nhất theo ý chồng. Dù vợ bận rộn công việc lại con mọn quấy khóc, ấy thế nhưng nếu nửa đêm chồng đói thì vợ cũng phải lo đi làm đồ ăn sao cho nóng sốt, dọn lên rồi không ăn cũng phải ngồi đó chờ cho chồng ăn xong rồi lo dọn dẹp mà không được phép kêu than. Bởi nếu chỉ cần anh không vừa ý, chắc chắn tôi sẽ nhức đầu bởi những lời chê trách, thậm chí nặng hơn. Dần dần, tôi được mẹ chồng yêu thương, gia đình chồng tin tưởng và dành cho những lời khen ngợi về hình mẫu một cô con dâu tốt nết lại biết điều, hàng xóm láng giềng xung quanh lấy đó là tấm gương để con chọn vợ. Nhưng ngược lại, tôi chẳng còn chút thời gian nào cho mình, chẳng còn chút không gian riêng tư, đến mức đọc một cuốn sách cũng trở thành ước mơ xa xỉ. Đây là câu chuyện có thật từ chính cuộc đời tôi.
.
Phụ nữ hạnh phúc trong hôn nhân thì làm sao?
2. Tôi không biết mình
đã sai điều gì trong cuộc hôn nhân đầu tiên ấy. Mọi cố gắng của tôi cuối
cùng cũng chẳng có chút giá trị nào trong mắt chồng. Với anh, những
điều tôi làm như một sự hiển nhiên không cần phải đền đáp. Tôi hoang
mang tới tận 7 năm sau ly hôn, cho đến khi bước vào mối quan hệ mới.
Cũng với thói quen cũ, tôi bắt đầu chăm sóc người đàn ông của mình, tận
tụy, chu đáo đến tận chân tơ kẽ tóc. Ban đầu anh đón nhận những bữa cơm
tôi nấu, bộ đồ tôi giặt ủi bằng sự biết ơn cảm kích. Nhưng chỉ sau một
tháng thì anh ngạc nhiên khi thấy tôi ngày ngày chăm chăm nấu nướng dọn
dẹp. Một ngày anh nói với tôi, anh cảm ơn vì tất cả những gì tôi dành
cho anh, nhưng anh không muốn tôi tiếp tục như vậy nữa. Anh thích những
bữa ăn cầu kỳ do tôi nấu, chúng rất tuyệt, nhưng anh không muốn tôi mất
quá nhiều thời gian cho việc nội trợ. Anh bảo, thỉnh thoảng em nấu một
bữa thịnh soạn là đủ, hàng ngày mình có thể đi ăn ngoài. Nếu em thích
nấu nướng thì chỉ cần một món đơn giản, thời gian còn lại em dành để đi
tập thể dục, đi spa, nghe nhạc, xem phim hay làm điều gì em muốn. Anh
yêu tôi vì chính con người tôi chứ không phải bởi những gì tôi làm cho
anh.
Bây giờ tôi vẫn vào bếp nấu ăn cho gia
đình hàng ngày, bởi tôi yêu công việc đó, nhưng bất cứ khi nào muốn thay
đổi, tôi cũng có thể nói với anh, giờ đã là chồng tôi, rằng hôm nay
chúng mình gọi pizza nhé, hay chẳng làm gì hết ngồi đọc sách chờ bố con
anh vào bếp nấu cho tôi món mì, nó chẳng hoàn hảo lắm đâu, nhưng chắc
chắn rất tuyệt. Bây giờ tôi lại thấy mình “hư” y như mẹ ngày nào, sáng
dậy chờ chồng bê bữa sáng tới tận giường, trong lúc mình còn đang tận
hưởng ly mật ong nóng thơm lừng thì chồng lo đưa con tới lớp. Một ngày
mới bắt đầu bằng việc đọc báo, vào mạng xem tin tức bạn bè, đủng đỉnh
làm những công việc yêu thích mà hôm nào lười quá cứ kệ để đấy cũng
chẳng sao. Buổi tối thong dong ăn xong để mâm bát cho chồng dọn dẹp, lên
phòng nằm đọc truyện với con, con ngủ xong mẹ cũng nằm đọc sách, coi
phim. Cứ thế thôi mà thấy đời đáng sống.
3. Ngạn ngữ phương Tây
có câu: “God is perfect”, “To err is human” hàm ý rằng chỉ có Thượng đế
mới hoàn hảo, còn con người thì mắc lỗi. Tương tự, cổ nhân phương Đông
đúc rút: “Nhân vô thập toàn”. Phàm là người thì có ai hoàn hảo? Cho nên,
phụ nữ đừng cố trở nên hoàn hảo. Bởi, dù có cố đến mức nào cũng không
bao giờ bạn có thể làm hài lòng tuyệt đối một ai đó, từ ngoại hình đến
tính cách. Họ không phải là bạn, họ không thể biết được bạn đã cố gắng
như thế nào. Đừng hy sinh! Một mối quan hệ vững bền không thể xây dựng
trên nền tảng của sự hy sinh. Bạn có thể nấu ăn không ngon nhưng tình
yêu thương của bạn cần trân trọng.
Bạn có thể không xinh đẹp, tỏa sáng nhưng bạn khỏe mạnh và có sức sống.
Bạn có thể không giỏi nói những lời ngọt ngào nhưng sự chân thành trong
trái tim bạn cần được nâng niu. Bạn có thể biếng lười một chút, bộn bề
nhà cửa một vài hôm vì công ty đang nhiều việc. Bí quyết của hạnh phúc
nằm ở yêu thương, sự hoàn thiện mỗi ngày để bản thân thêm tự tin chứ
không phải để trở nên hoàn hảo trong mắt một ai đó. Người đàn ông tốt và
yêu thương bạn thật lòng sẽ biết cách chia sớt, đồng cam cộng khổ cùng
bạn.
Sức hút và giá trị của phụ nữ tỏa ra từ
đam mê họ đeo đuổi. Cho nên, phụ nữ thời nay hãy hoàn hảo bằng cách cứ
là chính mình, làm công việc mình yêu thích, chăm sóc lo lắng cho những
người mình yêu thương trong hơn một nửa khả năng mình có, thế đã đủ rồi.
Cuộc sống không chỉ có cho mà còn được nhận, không chỉ có trách nhiệm
mà còn có quyền lợi. Thế nên, có khiếm khuyết một chút cũng chẳng sao.
Chỉ cần mỗi ngày bạn thức dậy với nụ cười hạnh phúc và nỗi an vui phơi
phới trong lòng, đã là đủ đầy!
Leave a Comment